“Xưa mẹ Âu Cơ sinh được trăm con
Năm mươi xuống biển, năm mươi lên non..”
Tuổi thơ em- lớp học làng biển
Sóng hình sin, vỗ đều làm nhịp
Tiếng hát bay lên- bát ngát tình.
Nhớ thuở trước, Cha Ông mình
Mai An Tiêm ra đảo lúc bình minh
Lấy hạt ngọc đen chim thiêng thả xuống
Gieo mầm sự sống, hoa trái bốn mùa .
Dưa hấu đỏ,
Như sinh lực chảy trong huyết quản,
Duyên thắm vợ chồng, tháng năm vất vả,
Gừng cay muối mặn, mưa nắng dãi dầu .
Phải chăng,
Đất Nước lần nữa được sinh ra,
Từ hạt giống đầu tiên?
Mai An Tiêm- đứa con biển cả
Vội khắc tên mình lên thân quả
Sóng nối sóng đưa vào đất Mẹ,
Rằng phôi thai biển là đây.
Ôi, Tổ quốc neo mình nơi đầu sóng
Đã khai sinh từ thuở hồng hoang.
Âm hưởng thời gian ngàn năm vọng lại,
Cứ vang mãi bên đồi cát chiều nay.
Ngư Thủy, 23-9-2013